Đang truy cập : 160
•Máy chủ tìm kiếm : 150
•Khách viếng thăm : 10
Hôm nay : 5988
Tháng hiện tại : 229669
Tổng lượt truy cập : 9246136
“Lung linh lung linh tình mẹ tình cha Lung linh lung linh cùng một mái nhà Lung linh lung linh cùng buồn cùng vui Lung linh lung linh hai tiếng gia đình” (“Ba ngọn nến lung linh” - Nhạc sĩ Ngọc Lễ) |
“Gia đình” - hai tiếng vô cùng thân thương, gắn bó và ấm áp. Đây là nơi mỗi khi ta gặp sóng gió, chông gai hay vấp ngã đều muốn trở về để nhận được sự cảm thông, an ủi, động viên; là nơi khi ta thành công hay hạnh phúc cũng muốn được trở về để sẻ chia và tận hưởng "trái ngọt" bên cạnh những người thân yêu. “Gia đình” là nơi tran chứa tình yêu thương, sự đùm bọc và bao dung. Đây cũng chính là nơi tiếp thêm cho ta sức mạnh và những giá trị truyền thống tốt đẹp. “Gia đình” sẽ mãi mãi là mái ấm che chở cho các thành viên, là hình ảnh đẹp trong tâm hồn mỗi con người. Trong sâu thẳm trái tim mỗi chúng ta, bất kỳ ai cũng luôn giành cho gia đình một tình cảm thiêng liêng và sâu lắng nhất. Hai tiếng “Gia đình” rất gần gũi, mộc mạc và là chốn bình yên nhất của mỗi người, dù già hay trẻ, dù thành công hay không thành công. Với tôi, thật ấm lòng mỗi khi nghĩ về gia đình. Đó là những đêm trăng sáng nằm trên chõng tre ngoài hiên nhà nghe bà kể chuyện cổ tích, dạy cháu con đạo làm người, những trưa hè chốn mẹ cùng đám bạn đi bắt ve, những bữa cơm đạm bạc của một vùng quê nghèo nhưng các thành viên quây quần vui vẻ..., để từ nơi đây, tôi đã biết thế nào là đi thưa về gửi, trên kính dưới nhường. Đó là mẹ tôi - một người phụ nữ dân dã, giản dị với cách dạy con cũng thật là “mẹ”. Mỗi khi anh em tôi mắc lỗi, mẹ không đánh mắng bao giờ mà chỉ bắt chúng tôi đứng khoanh tay và tự suy ngẫm về lỗi lầm của mình để lần sau không còn vi phạm nữa. Có lẽ thế mà tuổi thơ của tôi trôi qua thật êm đềm và đầy ắp những kỷ niệm đẹp. Mỗi khi nghĩ về gia đình lại thấy lòng mình thật bình yên. Giờ đây mẹ tôi đã già, dáng mẹ đã “cong cong hình bông lúa”, có phải vì một thời mẹ đã gắng sức để nuôi đàn con khôn lớn, trưởng thành. Bây giờ con mẹ mỗi đứa một phương, chỉ còn mình mẹ nơi chốn quê để rồi cứ đến ngày cuối tuần mẹ lại ra cửa ngóng đợi cháu con về. Mẹ ơi, hãy đợi chúng con mẹ nhé. Cho dù có bộn bề công việc, anh em chúng con cũng sẽ trở về thăm mẹ, để gia đình mình lại có những phút giây vui vẻ bên nhau, cùng nhau ôn lại tuổi thơ. Ta về với mẹ ta thôi Về với tuổi thơ bên bờ đê nhỏ Chú trâu cười rơi mất cả hàm răng Chạy lăng xăng giữa trưa hè nắng gắt Chú ve ơi ta ngửa cổ kiếm tìm Ta về với mẹ ta thôi Về với tuổi thơ êm đềm vui vẻ Nhón bàn chân chốn mẹ giữa trưa hè Chơi trò chọi gà, bắt dế, tìm ve Với lũ bạn sàn sàn trang lứa Ta về với mẹ ta thôi Về với nồi cơm độn ngô, khoai, sắn Ngóng mẹ về để được chút bánh đa Ào ra ngõ khi có tiếng mẹ về Rồi nhào tới ôm chầm lấy mẹ Ta về với mẹ ta thôi Với chiều mưa bay giăng đầy kẽ lá Tóc hồn nhiên trắng xóa buổi chiều tà Ta đã có một gia đình bé nhỏ Vẫn bần thần đứng ngõ gọi mẹ ơi Ta về với mẹ ta thôi Để lại được sống trong vòng tay mẹ Dựa bờ vai khi có chuyện vui buồn Dù dáng mẹ đã cong hình bông lúa Miệng mẹ cười móm mém cả chiều thu! Nguyễn Thị Hà |
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Địa chỉ: Huyện Vĩnh Tường - Tỉnh Vĩnh Phúc