Thông báo

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 29


Hôm nayHôm nay : 7348

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 121287

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 9137754

Liên kết

đồ phượt giá rẻ

Tính năng

dung cu co bac bip

Trang nhất Trang nhất Tin Tức Trang nhất Hoạt động nhà trường

Màu xanh ấy, anh yêu biết mấy !

Thứ hai - 07/03/2016 02:07

(Kính tặng các đồng chí nữ quân nhân hưu trí nhân dịp 08/03)

         Mưa xuân bay lất phất, những giọt mưa xuân đẹp như những viên ngọc bích e lệ nằm mơ màng trên luống rau bắp cải khoe bắp cuốn tròn to cuộn giữa áo lá xanh thẫm. Làn gió xuân thổi đung đưa những cánh hoa trắng li ti của luống thì là nghiêng nghiêng như nàng tiên du xuân vậy. Hoa cải cúc cuối mùa vàng óng một góc vườn thì thầm to nhỏ, đỏng đảnh, kiêu sa chẳng kém bất cứ loài hoa nào. Tôi cứ tưởng mình lạc vào một thế giới muôn màu sắc xuân, mời bạn hãy cùng tôi dạo quanh khu vườn rau như thế của các bà, các chị quân nhân nghỉ hưu ở khu tập thể chúng tôi nhé.

Rời môi trường quân ngũ sau những năm tháng cống hiến tuổi thanh xuân, sức trẻ, trí tuệ, các chị lại trở về đời thường giản dị với bao bâng khuâng, lưu luyến một thời áo xanh. Đó là cảm giác không thể tránh khỏi với bất kỳ người lính nào phải không các bạn? Cũng một chút thoáng qua cảm giác ấy thôi, hơn tất cả là cảm giác được làm một việc gì đó có ý nghĩa, thiết thực mang đến niềm vui tuổi già luôn thôi thúc các chị: Giúp con bế cháu, đưa cháu đi học, nấu cho cả nhà những bữa cơm ngon…. “Chà! Nghe chừng vất vả hơn hồi còn đi làm ấy chứ nhưng mà vui cháu ạ, cảm thấy mình vẫn còn có ích” – Câu nói của bà Nhinh, nhân viên hướng dẫn thí nghiệm của Khoa Vô tuyến điện tử nghỉ hưu cách đây hơn 10 năm. Còn chị Thùy, nhân viên Phòng Đào tạo thì nói: “Phải biết tự tìm thấy hơi thở mới cho tuổi nghỉ hưu của chúng mình chứ”. (Nói nhỏ nhé: chúng tôi bầu chị là tổ trưởng Phụ nữ của khu tập thể đấy). Bà Sinh, bà của 6 đứa cháu nội ngoại, nhân viên Phòng Tài chính chẳng dấu niềm vui: “ Mỗi lần ra vườn rau mình trồng là quên cả tuổi tác, nỗi buồn”…..Tôi thầm nghĩ: “Thực ra Phụ nữ chúng ta tìm niềm vui trong cuộc sống đâu cần phải thứ gì cao xa, mĩ lệ…” và dòng cảm xúc ấy đã đưa chân tôi tận mắt chứng kiến một vườn rau xuân làm say lòng người của các bà, các chị.

 

 

 

Trên khuôn viên hơn nghìn mét vuông đất giãn dân còn bỏ trống sau khu tập thể là những hàng đậu Cuve, đây cũng là bức tường xanh của khu vườn. Mở cánh cửa gỗ bước vào trong vườn khó có thể tin nổi là của các bà, các chị trồng nhé. Các luống rau thẳng đều, nhiều loại rau non xanh mượt mà: ô rau của Bà Nhinh (Khoa Vô tuyến điện tử), Bà Sinh (Phòng Tài chính), Bà Dinh (Văn phòng), Chị Thùy (Phòng Đào tạo), Bà Thơ, Bà Hát (Phòng Hậu cần) - đấy là “đội ngũ hưu trí”, xen vào đó là những luống rau chị em “chưa hưu” tay nghề trồng rau cũng không kém: chị Oanh, chị Loan (Phòng Hậu cần), chị Loan (Khoa Công nghệ thông tin)…. Bà Nhinh giới thiệu: “Để có một vườn rau đẹp thế này cũng phải mất công tìm hiểu về mùa vụ, giống cây trồng, cách chăm sóc cháu ạ: cà chua 4 tháng, xu hào 2 tháng, đậu Cuve 3 tháng là được thu hoạch rau thơm có thể quanh năm….. Không hề dùng hóa chất, tận dụng nước vo gạo để chua pha loãng, Amoniax nhà có sẵn...”.

 

 

 

Cuối vườn, cây bầu, cây bí đang trổ những ngọn như cánh tay dài bám leo theo giàn khiến tôi nhớ tới câu: “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”. Sự ví von của ông cha ta ngày xưa thật gần gũi mà sâu sắc biết nhường nào.

 

Chạm nhẹ vào hoa cải cúc vàng, hoa tím của húng thơm, trái cà chua đỏ mọng, lá của rau xà lách xanh mềm…..tôi như được chạm vào tận góc sâu của một chân lý thật đơn giản: Màu xanh non của lá mọc lên từ đất mang đến hoa thơm trái ngọt, mang bao điều ý nghĩa. Niềm vui có từ lao động là nguồn cảm hứng bất tận của cuộc sống này và những con người yêu lao động sẽ biết yêu giá trị đích thực mà bàn tay mình đắp xây, vun trồng.

 

 

 

Tôi tin rằng, dù ở bất cứ đâu trong hoàn cảnh nào, các chị quân nhân nghỉ hưu sẽ luôn vui vẻ, hạnh phúc với màu xanh cây trái vườn nhà - màu xanh của khát khao hy vọng – màu xanh người lính sẽ trẻ mãi theo thời gian. Sự chịu thương, chịu khó, nhân hậu, vị tha một lần nữa lại ngân lên những giai điệu khó quên giữa bộn bề lo toan của cuộc sống thường nhật. Tôi đã thấy sự thăng hoa kỳ diệu, hạnh phúc đong đầy trong ánh mắt ấm áp, tự hào những người đàn ông giành cho vợ mình vào buổi sáng mùa xuân hôm ấy, một âm thanh thì thầm như hơi thở mùa xuân: “ Em ơi, màu xanh ấy, anh yêu biết mấy”!


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

Hình ảnh

Video

Văn nghệ

Phần mềm tác nghiệp

Thông tin

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TRƯỜNG THPT GIA LỘC

 Địa chỉ: Huyện Vĩnh Tường - Tỉnh Vĩnh Phúc