Thông báo

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 29

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 28


Hôm nayHôm nay : 11605

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 172725

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 9189192

Liên kết

đồ phượt giá rẻ

Tính năng

dung cu co bac bip

Trang nhất Trang nhất Tin Tức Trang nhất Hoạt động nhà trường

Cảm nhận sau chuyến đi tình nguyện đầu tiên trong chương trình “Tết ấm – Xuân vui năm 2014

Thứ hai - 07/03/2016 02:08
       Có lẽ tuổi 18 bắt đầu cho mọi niềm vui và những gì đẹp nhất của tôi. Một cảm xúc trào dâng khi lần đầu tiên bắt đầu cho những tình yêu thương của con người với con người trong một hành trình đến với một miền đất lạ (Xuân Tầm - Văn Yên - Yên Bái ).

    Chúng tôi bắt đầu hành trình khi trời còn mờ mờ không nhìn rõ mặt mọi người. Trên chiếc xe chở đầy những món quà nhiều ý nghĩa, ai trong chúng tôi cũng có những cảm xúc khó tả, những câu hỏi không có câu trả lời…tất cả giấu kín lặng lẽ. Tiếng hát của anh Long - một thành viên trong đoàn làm mọi người hào hứng hẳn lên. Mọi người hòa mình vào những câu hát coi như một lần “luyện thanh” để chuẩn bị cho chương trình văn nghệ đặc sắc gửi tới bà con quê hương Yên Bái.

    Chiếc xe xa dần thủ đô và càng lên những vùng cao thì màn sương sớm càng dầy rồi tới khi những tia nắng đầu tiên xuất hiện thì màn sương đã phủ dày đặc lên con đường hai bên toàn đồi núi, mặt trời nhô dần đỏ rực trên đỉnh núi như báo hiệu chuyến đi an toàn và thành công. Sau gần 6 tiếng ngồi trên xe, cả đoàn chúng tôi đã dừng chân nghỉ trưa tại Yên Bái. Chúng tôi hào hứng ngắm nhìn mọi thứ và bất chợt nhận ra trên con đường độc đạo chỉ có duy nhất xe chúng tôi đi. Từng hàng lau, vách đá, thấp thoáng lại có một nhà dân hiện dần trước mắt chúng tôi qua ô cửa kính.

    Con đường dài cuối cùng cũng dẫn chúng tôi tới xã Xuân Tầm - Văn Yên - Yên Bái, nơi chúng tôi dừng chân làm công tác tình nguyện. Chúng tôi được bố trí ăn nghỉ tại trường học. Ấn tượng đầu tiên đối với tôi là Phòng hội đồng của trường được lợp mái tranh và cũng là nơi kém khang trang nhất của trường. Hôm đó là ngày chủ nhật nên trường khá vắng vẻ và yên tĩnh. Các em học sinh ở khu nội trú kề đó ùa ra, đứng xa xa để đón tiếp chúng tôi với ánh mắt thăm dò, dường như lâu lắm rồi nơi này không có người lạ ghé qua.

 

 

    Được sự giúp đỡ nhiệt tình của các anh chị cán bộ đoàn xã, sau khi ổn định đội hình chúng tôi bắt tay ngay vào chuẩn bị quà để đến thăm từng gia đình chính sách và gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Lần đầu tiên đi xa, lại tới nơi mà chưa bao giờ biết đến, tôi  đang bỡ ngỡ trước cảnh vật xung quanh thì bị giật mình bởi tiếng gọi của anh Hùng - Trưởng đoàn: “Em có đi cùng nhóm anh không? Nhóm anh sẽ đi tới các gia đình xa nhất trong xã”. Chẳng chút do dự tôi cầm túi quà và vội lên xe đi cùng các anh, tôi muốn hiểu hơn về con người và vùng đất mới này. Trên con đường hẹp, dốc cao như dựng đứng, một bên đường là núi còn phía bên kia là vực sâu thăm thẳm, tôi chỉ biết nhắm mắt lại, bàn tay nắm thật chặt tới không còn cảm giác.

 

 

 

    Ngôi nhà đầu tiên chúng tôi ghé thăm gây cho cả nhóm niềm xúc động mạnh bởi sự đơn sơ, mộc mạc và cũng là nơi chung sống của ba thế hệ. Nằm giữa lưng chừng núi cao và chỉ có một con đường nhỏ heo hút dẫn vào nhà khiến tôi liên tưởng tới đường lên “cổng trời”, ngôi nhà nhỏ ấy quanh năm làm bạn với gió sương và núi rừng bao la trùng điệp. Vậy mà cả gia đình những con người thật thà, chất phác vẫn hằng ngày, hằng giờ sinh sống, hòa nhập với cộng đồng, thiên nhiên. Tận mắt chứng kiến những khó khăn vất vả ấy, chúng tôi chỉ biết gửi tới gia đình món quà Tết nho nhỏ cùng những lời chia sẻ, động viên và lời chúc năm mới an lành, hạnh phúc. Chúng tôi tiếp tục lần lượt tới từng nhà trên con đường đèo quanh co đầy nguy hiểm. Khi trời đã bắt đầu tắt nắng thì nỗi lo sợ lại xuất hiện trong tâm trí tôi. Rồi tôi lại có ý nghĩ khác: Nhắm mắt ư ? Tôi sẽ không nhắm mắt nữa mà tận dụng thời gian còn lại ngắm khung cảnh nơi đây và cảm thấy những gì tôi đang trải qua không thấm thía gì so với người dân nơi đây đã và đang phải vượt qua. Những lời hỏi han ân cần, những câu chuyện dí dỏm của anh cán bộ đoàn xã đã phần nào giúp tôi thấy con đường như ngắn bớt lại.

 

 

    Cũng thật vui khi chúng tôi đến được gia đình ở xa điểm trường trung tâm để tặng quà cho các em học sinh nghèo vượt khó tiêu biểu. Ở nơi xa xôi hẻo lánh như thế này không biết cả năm các em có gặp ai là người lạ không nữa, lúc đầu khi mới gặp các em khá e dè. Sau khi trao quà và tiếp xúc, các em đã cởi mở hơn, trò chuyện và chụp ảnh kỷ niệm với chúng tôi. Nét mặt vui tươi, ngây ngô trên khuôn mặt các em chính là niềm động viên lớn nhất đối với tất cả chúng tôi.

 

    Trời đã tối hẳn mà chúng tôi vẫn chưa về tới ủy ban xã, đôi bàn tay lạnh cóng, gió thổi ù tai, màn sương bắt đầu buông xuống… Tôi chỉ mong nhanh về đến trụ sở Ủy ban xã để chuẩn bị cho buổi tối giao lưu văn nghệ cùng với các anh chị đoàn viên thanh niên và các em học sinh nơi đây. Trong tôi cảm thấy hạnh phúc, niềm vui khó tả bởi tôi đang làm một việc tốt với nụ cười của riêng mình.

    Đêm giao lưu văn hóa văn nghệ diễn ra trong không khí đầm ấm, tình cảm. Thông qua những câu hát, chúng tôi cảm thấy như gần hơn với bà con địa phương và các em học sinh nơi đây. Mọi người đều cảm thấy vui mừng và phấn khởi. Tranh thủ khoảng thời gian ngắn ngủi trong đêm giao lưu, tôi đã kịp trò chuyện với một em nhỏ lớp 9. Tôi được biết cô bé có ước mơ trở thành bác sĩ vì đứa em út của em đã mất khi chưa được nhìn mọi thứ xung quanh do điều kiện y tế ở đây thiếu thốn quá. Thấy cô bé im lặng, ngập ngừng với nét mặt thoáng buồn, tôi liền động viên: “Nhóc con à, em hãy phấn đấu học thật giỏi, là con ngoan em sẽ thực hiện được ước mơ của mình”. Nụ cười trở lại trên gương mặt em với lời nói thật dễ thương: “Thật không chị, em sẽ học giỏi và nghe lời bố mẹ”.

 

    Kết thúc ngày đầu tiên, cả đoàn chúng tôi chìm sâu trong giấc ngủ với những giấc mơ đẹp về con người, về thiên nhiên đất trời quê hương Yên Bái. Tỉnh dậy khi còn tờ mờ sương, chuẩn bị dự buổi chào cờ của nhà trường, ai nấy cũng đều hồi hộp để được gặp các thầy cô và các em học sinh toàn trường. Ngôi trường có cả từ lớp mẫu giáo tới lớp 9 mà đơn sơ với vẻn vẹn 8 phòng học trải dài tại khu trường chính vì nhiều em học sinh ở phân tán xa trung tâm. Trong buổi chào cờ cuối cùng của năm trước khi các em nghỉ tết, được tận tay trao quà cho học sinh khá giỏi, niềm vui trong mỗi chúng tôi lại được dâng trào, nụ cười hạnh phúc hiện rõ trên từng gương mặt.

 

   Tham gia đồng hành nhiệt tình cùng chúng tôi trên chặng đường Yên Bái này là các anh chị đoàn viên thanh niên của xã. Đoàn chúng tôi đã gửi tặng xã một bức tranh đầy ý nghĩa, bức tranh Hồ Hoàn Kiếm đã thể hiện tình cảm ấm áp mà Thủ đô muốn gửi gắm tới bà con nhân dân nơi đây cũng như luôn mong chờ những con người nơi đây hướng về Thủ đô và hy vọng trong ngày gần nhất những em học sinh ở đây sẽ về Thủ đô để tiếp tục thực hiện ước mơ, hoài bão của chính mình.

   Giờ phút chia tay lưu luyến, đầy cảm xúc với cả đoàn chúng tôi. Nhân dân địa phương, ai cũng như muốn kéo dài thời gian chia tay. Các đồng chí cán bộ, bà con và các em học sinh nơi đây ra tiễn chúng tôi khi chiếc xe khuất hẳn bóng. Lúc này trong tôi vẫn không quên được ước mơ của cô bé lớp 9 là trở thành một bác sĩ giỏi trong tương lai. Tôi bỗng giật mình vì yêu nơi này rất nhiều và tự thầm hứa với các em nhỏ nơi đây rằng tôi sẽ cố gắng nhiều hơn nữa. Chúc các em luôn học giỏi, luôn ngập tràn tình thương của gia đình và xã hội.

   Đây là trải nghiệm mới vô cùng ý nghĩa và thú vị trong cuộc sống này. Mảnh đất đầy sương gió giữa núi rừng bao la là nơi những con người thiếu thốn cả về tình cảm và vật chất sẽ được đền đáp bởi tình yêu mà họ dành cho nhau và tình cảm của cả nước hướng tới. Chắc chắn những gì chúng tôi làm được chưa đủ lớn nhưng sẽ là những giây phút lắng đọng cảm xúc, chia sẻ những khó khăn của năm cũ để cùng nhau nở nụ cười đón năm mới với nhiều điều tốt đẹp mới sẽ đến với tất cả chúng ta. Tôi sẽ nhớ mãi những kỷ niệm này - kỷ niệm về giá trị  cuộc sống, khao khát tình yêu thương, là nguồn cảm hứng bất tận để không ngừng vươn lên.


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

Hình ảnh

Video

Văn nghệ

Phần mềm tác nghiệp

Thông tin

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TRƯỜNG THPT GIA LỘC

 Địa chỉ: Huyện Vĩnh Tường - Tỉnh Vĩnh Phúc